Cherreads

Chapter 24 - LOẠN CHIẾN TẠM ƯỚC – TRÍ ĐẤU TRỤ TÂM, LINH CĂN HIỂN ẢNH

Sau những trận huyết chiến kinh thiên động địa, khu vực gần Trụ Đạo Tâm giờ đây chỉ còn là một bãi chiến trường tan hoang. Thiên Cơ Biến Hóa vẫn còn hỗn loạn, không gian loang lổ những vết nứt chưa kịp khép lại, tựa như những vết sẹo vĩnh viễn trên gương mặt của vũ trụ. Vô số thi thể tu sĩ từ các tông môn, thế lực nhỏ hơn nằm la liệt, huyết khí và oán khí vẫn còn lẩn quất trong không khí, tạo nên một khung cảnh thê lương đến rợn người.

Các thế lực lớn tham chiến, từ Thương Khung Triều Đại, Trụ Đạo Quản Hệ cho đến những tông môn hùng mạnh khác, dù ít dù nhiều cũng đã phải chịu những tổn thất nhất định. Những đòn tấn công hủy diệt và những màn đối đầu sinh tử đã làm nguội đi những cái đầu nóng nhất. Các Đại Năng, dù lòng tham chưa dứt, cũng đã phải cay đắng thừa nhận một sự thật phũ phàng: tiếp tục cuộc chiến vô nghĩa này chỉ dẫn đến một kết cục lưỡng bại câu thương, nhất là khi mục tiêu chính – thứ được cho là Linh Căn Ánh Kim – vẫn còn là một ẩn số, chưa có phe nào đủ sức độc chiếm hoàn toàn.

Không khí căng thẳng cực độ vẫn bao trùm, nhưng những cuộc tấn công ồ ạt đã tạm thời lắng xuống. Các bên bắt đầu có những động thái thăm dò, giữ khoảng cách an toàn, ánh mắt vẫn gườm gườm nhìn nhau như những con mãnh thú rình mồi. Giữa lúc đó, Thiên Quân Giám Chủ Ly Tâm Diệu Cơ, người vẫn luôn giữ một thái độ thâm sâu khó dò từ trên cao, bỗng nhiên lên tiếng. Thanh âm của bà không lớn, nhưng lại có một sức nặng vô hình, truyền đến tai tất cả những Đại Năng có mặt:

"Chư vị đạo hữu, cuộc chiến vừa qua đã khiến sinh linh đồ thán, Đại Đạo Lưu Chuyển nhiễu loạn. Nếu cứ tiếp tục như vậy, e rằng chưa tìm được cơ duyên, tất cả chúng ta đã phải trả một cái giá quá đắt. Chi bằng, chúng ta tạm thời đình chiến, cùng nhau bàn bạc, đưa ra một vài Ước Thúc nhất thời cho việc thăm dò khu vực này, tránh những tổn thất vô ích, chư vị thấy thế nào?"

Lời đề nghị của Thiên Quân Giám Chủ, dù mang danh nghĩa muốn kiểm soát tình hình và tìm hiểu rõ hơn về những dị biến, nhưng cũng không ai dám công khai phản đối. Dù sao, một "khoảng lặng" lúc này là điều mà tất cả các bên đều ngầm mong muốn.

Thế là, một "Hội Nghị Trụ Tâm" bất đắc dĩ được thiết lập. Đại diện của các thế lực chủ chốt, những kẻ vừa mới đây còn chém giết lẫn nhau, nay lại phải ngồi lại cùng một chỗ. Địa điểm được chọn là một phế tích cổ xưa tương đối rộng lớn và trung lập, được các bên dùng Thần Thông Diệu Pháp tạm thời gia cố bằng nhiều tầng kết giới phòng ngự.

Bên phía Thương Khung Triều Đại, Tinh Diệu Chân Nhân vẫn là người chủ đạo, phong thái ung dung, thanh thoát. Thủy Tổ Vạn Pháp Quy Nhất Lão Tổ cũng hiện diện, ngài chỉ lặng lẽ ngồi đó, ánh mắt xa xăm không gợn sóng, nhưng sự có mặt của ngài như một ngọn núi thái sơn vô hình, khiến không một ai dám xem thường phái đoàn Thương Khung.

Về phía Trụ Đạo Quản Hệ, Thiên Quân Giám Chủ Ly Tâm Diệu Cơ đóng vai trò điều phối chính, ánh mắt thâm sâu của bà như nhìn thấu mọi toan tính. Kình Thiên Tử thì ngồi bên cạnh, gương mặt vẫn lạnh như tiền, sát khí không giảm, rõ ràng là để giám sát việc tuân thủ "Càn Khôn Trật Tự" của buổi đàm phán.

Đại diện của những tông môn, gia tộc hùng mạnh khác từ các Vũ Trụ Chủ Thể cũng lần lượt có mặt, mỗi người đều mang theo những mục tiêu và vẻ mặt khác nhau, kẻ thì lộ rõ vẻ tham lam không che giấu, người lại thâm trầm khó đoán.

Không khí của buổi "hội nghị" bề ngoài có vẻ hòa hoãn, nhưng ngầm ẩn bên dưới là những dòng chảy đấu trí căng thẳng, sự nghi kỵ và những áp lực vô hình. Mỗi một lời nói, một cử chỉ của các đại diện đều được những người còn lại phân tích kỹ lưỡng, cố gắng tìm ra sơ hở hoặc ý đồ thực sự của đối phương. Ánh mắt của các Đại Năng va chạm trong không trung, thần thức âm thầm thăm dò, so kè. Một câu nói bâng quơ có thể ẩn chứa bảy tám tầng cạm bẫy, một cái nhấp trà cũng có thể là một tín hiệu cho đồng minh. Đây không còn là chiến trường của pháp bảo và thần thông, mà là chiến trường của ngôn từ và mưu lược, nơi một lời nói sai lầm cũng có thể khiến cả một thế lực rơi vào thế bất lợi.

Vòng đàm phán bề nổi bắt đầu với việc thảo luận về việc tạm thời phân chia khu vực ảnh hưởng quanh địa điểm cột sáng vàng kim vừa xuất hiện, đưa ra các Giới Luật sơ thảo để tránh xung đột không cần thiết trong quá trình "thăm dò" tiếp theo, hoặc thậm chí là trao đổi một số tài nguyên, tin tức thu được từ các trận chiến vừa qua.

Kình Thiên Tử, với bản tính cương trực, cố gắng áp đặt những "Ước Lệ nhất thời" của Trụ Đạo Quản Hệ, yêu cầu các bên phải cung cấp thông tin và hạn chế hành động trong một số khu vực nhất định. Tuy nhiên, đề xuất này ngay lập tức vấp phải sự phản đối hoặc những lời lẽ khôn khéo né tránh từ các thế lực khác, đặc biệt là từ phía Tinh Diệu Chân Nhân của Thương Khung.

"Kình Thiên Tử đại nhân, Cương Kỷ là cần thiết, nhưng cơ duyên vốn vô chủ. Nếu Trụ Đạo Quản Hệ muốn độc chiếm quyền định đoạt, e rằng khó có thể khiến chư vị đạo hữu ở đây đồng lòng." – Tinh Diệu Chân Nhân nhẹ nhàng đáp, lời lẽ tuy mềm mỏng nhưng lại ẩn chứa một sự cứng rắn không dễ lay chuyển.

Các thế lực khác cũng nhân cơ hội này đưa ra những yêu sách có lợi cho mình, cố gắng thăm dò thực lực và ý đồ của đối phương. Những liên minh tạm thời nhanh chóng được hình thành rồi lại cũng nhanh chóng tan rã khi lợi ích không còn tương đồng.

Giữa những màn đấu khẩu và tranh giành lợi ích đó, Tinh Diệu Chân Nhân lại tỏ ra đặc biệt "im lặng" một cách khác thường. Bà không trực tiếp tham gia vào việc tranh cãi về việc phân chia khu vực hay tài nguyên, mà chủ yếu lắng nghe và quan sát. "Cái não thông minh" của bà đang vận hành với tốc độ tối đa, phân tích từng lời nói, từng biểu cảm của các đại diện khác.

Bà không trực tiếp hỏi về Linh Căn Ánh Kim hay Huyết Văn Cổ, vì điều đó sẽ làm lộ rõ mục tiêu thực sự của Thương Khung. Thay vào đó, bà sử dụng những câu hỏi "bên lề" hoặc "mở" một cách khéo léo. Ví dụ, khi một trưởng lão từ Huyết Ma Cung đề cập đến một loại khoáng thạch mang huyết khí trong phế tích, Tinh Diệu có thể như vô tình xen vào: "Loại khoáng thạch này thật kỳ lạ, khí tức của nó làm tại hạ nhớ đến một loại huyết văn được ghi chép trong cổ tịch, nghe nói có khả năng nghịch chuyển sinh tử. Không biết quý cung có nghiên cứu nào sâu hơn về những loại ấn ký năng lượng tương tự không nhỉ?"

Hoặc khi một thế lực nào đó nhắc đến việc phát hiện ra những đạo văn tự cổ trong phế tích, bà sẽ tỏ ra hứng thú: "Những văn tự đó quả thực rất kỳ lạ. Nghe đồn trong các Kỷ Nguyên xa xưa, có những chủng tộc sở hữu huyết mạch đặc biệt, có khả năng để lại những dấu ấn năng lượng tương tự. Không biết có vị nào ở đây có kiến thức uyên bác về các loại huyết mạch cổ xưa và những bí ẩn liên quan đến chúng không?"

Thỉnh thoảng, bà lại chủ động đề xuất chia sẻ một vài thông tin "vô thưởng vô phạt" mà Thương Khung thu thập được từ chiến trường (có thể là thông tin thật đã được chọn lọc kỹ càng, hoặc thông tin giả để thử phản ứng của đối phương), nhằm đổi lấy những thông tin tương tự từ các phe khác. Qua đó, bà ngầm đánh giá xem họ đang che giấu điều gì, hoặc họ thực sự quan tâm đến khía cạnh nào của "cơ duyên" này.

Ánh mắt của Tinh Diệu Chân Nhân cũng không quên chú ý đến thái độ và sự quan tâm đặc biệt của Thiên Quân Giám Chủ và Kình Thiên Tử đối với một số khía cạnh của cuộc đàm phán hoặc một khu vực cụ thể. Bà biết rằng, Trụ Đạo Quản Hệ chắc chắn nắm giữ nhiều thông tin hơn những gì họ thể hiện ra bên ngoài.

Cứ như vậy, bằng sự khéo léo và khả năng phân tích sắc sảo, Tinh Diệu Chân Nhân từ từ xâu chuỗi những mảnh thông tin rời rạc. Bà có thể không có được câu trả lời đầy đủ và trực tiếp, nhưng qua những lời nói vô tình, những biểu cảm thoáng qua, những sự hứng thú hay né tránh của các đại diện, bà bắt đầu hình dung rõ hơn về bức tranh toàn cảnh. Bà nhận diện được một vài thế lực (ngoài Thương Khung) dường như cũng đang âm thầm tìm kiếm những thứ liên quan đến Huyết Văn Cổ hoặc những bí mật về sự sống bản nguyên. Bà cũng có thể loại trừ được một số hướng điều tra không tiềm năng, và quan trọng nhất, bà bắt đầu cảm nhận được mức độ nguy hiểm và sự cạnh tranh thực sự cho mục tiêu tối thượng của Thương Khung.

Cuộc đàm phán cuối cùng cũng kết thúc với một vài thỏa thuận tạm thời trên bề mặt, chủ yếu là để các bên có thời gian "thở" và chuẩn bị cho những động thái tiếp theo. Sự nghi kỵ và toan tính vẫn còn đó, không hề suy giảm. Các thế lực lớn có thể tạm thời rút lui khỏi khu vực trung tâm một chút để củng cố lực lượng hoặc theo đuổi những manh mối riêng mà họ vừa "đánh hơi" được.

Khi nhóm người Thương Khung trở về một nơi ẩn mật đã chuẩn bị từ trước, Tinh Diệu Chân Nhân lập tức trải ra một tinh bàn phức tạp, những điểm sáng và đường vân năng lượng liên tục biến ảo trên đó. Thủy Tổ Vạn Quy lặng lẽ quan sát, không nói một lời, nhưng ánh mắt cổ xưa của ngài ánh lên một tia chờ đợi.

Sau một hồi trầm ngâm, Tinh Diệu Chân Nhân đột nhiên bật cười, một tiếng cười thanh thoát nhưng ẩn chứa sự tự tin tuyệt đối. Nàng ngẩng đầu, ánh mắt rực sáng như sao trời: "Thủy Tổ, con đã nhìn ra rồi! Ván cờ này, kẻ giăng bẫy đã phạm một sai lầm chết người. Hắn tưởng rằng có thể dùng Linh Căn để điều khiển tất cả, nhưng lại không ngờ rằng chính những quân cờ như chúng ta lại có thể nhìn thấu được bàn cờ của hắn! Linh Căn Ánh Kim ở đây chỉ là một cái bóng, một mồi nhử tinh vi. Manh mối thực sự, khởi nguồn của tất cả, không nằm ở đây!"

Nàng chỉ tay vào một điểm trên tinh bàn, nơi vô số đường vân năng lượng phức tạp giao cắt, tạo thành một vòng xoáy sâu thẳm, ẩn chứa vô vàn bí ẩn. Ánh mắt Tinh Diệu Chân Nhân rực sáng, tựa như đã tìm ra được chìa khóa để mở cánh cửa của một bí mật kinh thiên động địa.

Một hướng đi hoàn toàn mới đã mở ra cho Thương Khung. Và 'Đạo Pháp Luận Đàm' sắp tới, sẽ không còn là một ván cờ thăm dò, mà chính là một sân khấu để Thương Khung lật ngược bàn cờ, biến những kẻ săn mồi trở thành con mồi.

More Chapters