Cherreads

Chapter 9 - Chương 9 – “Em đã cảnh báo rồi mà”

Tiết đầu tiên sáng thứ Hai, lớp học như mọi khi vẫn lười biếng chuẩn bị sách vở, không ai biết rằng…

Cửa lớp bật mở.

Cô chủ nhiệm bước vào. Nét mặt có chút cứng ngắc, như vừa cố che đi điều gì đó bất thường.

Phía sau bà… là một cô gái.

Mái tóc đen suôn dài, đồng phục học sinh thẳng nếp, nhưng đôi mắt sau mái tóc lòa xòa ấy lại khiến cả căn phòng trùng xuống.

Không phải vì nó sắc. Mà vì nó im lặng quá mức, đến mức làm người ta thấy… sợ.

— “Các em, đây là bạn Trình Dao. Từ hôm nay sẽ học chung lớp với chúng ta. Bạn ấy chuyển từ một trường quốc tế khá danh tiếng… nên mong mọi người hỗ trợ bạn làm quen nhé.”

Không ai trả lời.

Và cũng không ai dám nói gì khi Trình Dao bước vào.

Ánh mắt cô chỉ nhìn đúng một người.

Anh.

Lâm Hạ Dương.

Cô bước đến, không hỏi han, không chào hỏi.

Chỉ thản nhiên kéo ghế cạnh anh – chỗ trống mà cả học kỳ này chưa ai dám ngồi gần.

— “Chúng ta lại học cùng lớp rồi, bạn học.” – giọng nói ngọt như đường nấu chảy, nhưng ai nghe cũng thấy… rợn sống lưng.

[…]

Tiết học trôi đi.

Tiếng phấn chạm bảng. Tiếng gió lùa qua cửa sổ. Và tiếng thở gấp gáp của một cậu bạn ngồi dãy kế bên, vừa đủ to để lọt vào tai người khác.

— “Tưởng gì… hóa ra cũng chỉ là một con bánh bèo chơi nổi…”

Chỉ cần một câu.

Là đủ.

Chiều hôm đó, lớp vẫn học đủ sĩ số.

Chỉ trừ một người.

Nam sinh ngồi bàn kế bên, từ hôm đó… không ai còn thấy cậu đến lớp nữa.

Không ai hỏi.

Không ai dám hỏi.

Ngày thứ ba sau khi nhập học. Trình Dao tháo áo khoác ngoài, tiện tay gấp gọn để trên bàn.

Và rồi – thứ xuất hiện dưới ánh nắng xiên qua lớp cửa kính – khiến tất cả nín thở:

🐍 Một con rắn đen, uốn quanh chiếc đồng hồ cát nứt vỡ, cát như đang rơi thành dòng máu, kéo dài từ bả vai phải xuống đến nửa lưng.

Lâm Hạ Dương không nhìn cô.

Nhưng anh biết.

Hình xăm ấy… không phải để khoe. Mà là lời cảnh báo.

Cô nhìn anh, cong môi.

— “Đừng lo. Nó không cắn ai cả…”

Cô nghiêng người, cúi xuống sát tai anh, giọng nhỏ đủ để ai nghe cũng mất ngủ một tuần:

— “… trừ khi anh rời khỏi em.”

More Chapters